Xin cho tôi lặp lại điều này một lần nữa: Chúa không bao giờ thấy mệt khi tha thứ cho chúng ta; chỉ có chúng ta thấy mệt khi đi tìm lòng thương xót của Ngài. Là người dạy chúng ta phải tha thứ cho nhau, Đức Kitô đã làm gương: Ngài đã tha cho chúng ta bảy mươi lần bảy. Hàn Thiếu Tha Cho Tôi Đi! , chương 0 của tác giả Bé Con Say Xỉn cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Hàn phu nhân cũng vừa kịp lên đến, bà hớt hải: "Mau, mau xem cô gái ở đầu giường như thế nào." Bác sĩ Kim lấy lại tinh thần, đi đến bên giường. Ông bắt đầu tháo lớp băng thấm đầy máu rồi nhanh chóng xử lí, sát trùng vết thương, thao tác vô cùng linh hoạt, cuối Hàn Thiếu Tha Cho Tôi Đi! , chương 100 của tác giả Bé Con Say Xỉn cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại sstruyen.vn. Hàn Thiếu, Tha Cho Tôi Đi! 4.3 | . Lam Thanh Trà bị chính người cha của mình bán lấy tiền trả nợ. Cuộc sống của cô bắt đầu bước vào những ngày u tối khi rơi vào tay hắn- Hàn Hứa Phong. Hắn vì thấy cô có gương mặt giống hệt Mễ Ly- cô gái mà hắn từng yêu thương hết mực nhưng lại phản bội hắn nên mới đem cô về. Bạn đang đọc truyện Hàn Thiếu, Tha Cho Tôi Đi! của tác giả Bé Con Say Xỉn. Câu chuyện bắt đầu khi Lam Thanh Trà bị chính người cha của mình bán lấy tiền trả nợ. Cuộc sống của cô bắt đầu bước vào những ngày u tối khi rơi vào hắn- Hàn Hứa Phong. Hắn vì thấy cô có gương mặt giống hệt Mễ Ly- cô gái mà bniWgh. Trần Vĩ đẩy cửa xe bước xuống vừa hay bác sĩ Kim ra về. Anh nhận ra ông, tuy khá bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng đến chào hỏi."Thầy Kim, sao thầy lại ở đây? Lâu rồi chưa gặp thầy." Trần Vĩ tò sĩ Kim là một vị bác sĩ giỏi, ông cũng chính là người dẫn dắt Trần Vĩ trên con đường Y học. Trần Vĩ vô cùng kính trọng và biết ơn ông, Hàn Hứa Phong cũng từng rất kính nể ông, thế nhưng không hiểu chuyện gì đã xảy ra hai năm trước giữa bác sĩ Kim và hắn mà Hàn Hứa Phong bỗng trở mặt. Chuyện này không ai rõ ngọn ngành, Trần Vĩ từng hỏi ông nhưng ông không nói, hỏi hắn lại càng không."Có một cô gái ở trong Hàn gia bị thương tối qua, Hàn thiếu vì bất đắc dĩ nên gọi ta đến." Bác sĩ Kim nói rồi khẽ gật gật đầu."Thì ra là vậy. Chẳng trách hôm qua cậu ấy gọi cho con." Trần Vĩ tỏ ra hiểu vấn đề."Vậy ta đi trước nhé.""Khoan đã, thầy là muốn né tránh con phải không?" Kể từ lúc Hàn Hứa Phong trở mặt với bác sĩ Kim, ông liền tìm mọi cách né tránh Trần Vĩ. Lúc anh mời ông đi dùng bữa, ông đều từ chối với lí do bận. Anh hỏi ông về kiến thức Y học, ông cũng chỉ gửi tài liệu đến nhà anh rồi trao đổi qua điện thoại chứ nhất định không chịu gặp Vĩ biết chắc hẳn thầy Kim đã phạm sai lầm rất nghiêm trọng nên Hàn Hứa Phong mới như vậy, nhưng anh vẫn tin ông có nổi khổ tâm gì đó không thể nói ra."Ta bận thật, hẹn con khi khác chúng ta nói chuyện." Bác sĩ Kim vội vã đi."Thầy, chuyện năm đó thầy không nói con cũng không biết, nhưng con tin thầy là người ngay thẳng, không làm gì trái lương tâm người thầy thuốc cả."Bước chân bác sĩ Kim bỗng khựng lại, ông đứng một lúc rồi quay người lại, nói với Trần Vĩ"Ta không phải người thầy tốt như con nghĩ đâu." Nói rồi ông tiến về phía xe rồi lái đi Vĩ đứng tại chỗ thở dài, anh vẫn mảy may suy nghĩ đến câu nói của thầy Kim ban nãy."Đứng đấy làm gì mau vào trong đi." Hàn Hứa Phong lên tiếng, anh đã nghe hết câu chuyện giữa hai người nhưng không nói Vĩ theo anh lên trên lầu, Thanh Trà đang nằm trên giường, từ hôm qua đến giờ vẫn chưa tỉnh lại."Cậu lại làm gì để người ta ra nông nổi như vậy?" Trần Vĩ khẽ thở dài, đúng là một cô gái mệnh khổ. Anh chỉ mới gặp cô hai lần nhưng lần nào cũng trong trạng thái hôn mê, bộ dạng suy nhược, mệt mỏi."Các người ai cũng nghĩ tôi là quái vật vậy? Tôi chẳng làm gì cô ta cả. Nếu hôm qua tôi không kịp về thì hôm nay chỗ cô ta nằm là trong quan tài chứ không phải trên chiếc giường đó đâu." Hàn Hứa Phong nhíu mày, giọng đầy bực Vĩ im lặng, anh biết Hàn Hứa Phong đang nghĩ gì, anh cũng không nên chọc hắn thêm tức, chỉ là anh thấy thật sự thương cho cô gái kia, có lẽ sẽ còn phải chịu đủ dày vò nữa."Hôm qua cậu gọi tôi là vì chuyện này à?" Trần Vĩ hỏi, bầu không khí đang hết sức căng thẳng."Ừ." Hắn đáp lại vỏn vẹn một tiếng."Hôm qua tôi say quá nên ngủ không biết trời đất gì, xin lỗi."Hắn không nói gì, hai người lại chìm vào một bầu không khí nặng nề, đoán chừng Hàn Hứa Phong giận dỗi anh rồi."Vậy sáng nay tôi gọi sao cậu không nghe máy?""Điện thoại hư rồi."Trần Vĩ thiết nghĩ Hàn Hứa Phong bây giờ cũng chẳng có tâm trạng nói chuyện với anh liền nghĩ cách chuồn đi."Gọi cho cậu không được nên tôi lo chết đi được, không có chuyện gì là tốt rồi. Vậy tôi về trước nhé.""Từ ngày mai cậu đến thay băng cho cô ấy đi." Hàn Hứa Phong đề nghị."Được." Trần Vĩ nói xong liền rời đi. Bạn đang đọc truyện Hàn Thiếu, Tha Cho Tôi Đi! của tác giả Bé Con Say Xỉn. Câu chuyện bắt đầu khi Lam Thanh Trà bị chính người cha của mình bán lấy tiền trả nợ. Cuộc sống của cô bắt đầu bước vào những ngày u tối khi rơi vào tay hắn- Hàn Hứa đang xem Truyện hàn thiếu tha cho tôi điHắn vì thấy cô có gương mặt giống hệt Mễ Ly- cô gái mà hắn từng yêu thương hết mực nhưng lại phản bội hắn nên mới đem cô thêm Đăng Ký Tham Gia Chương Trình Đấu Trường 100, Phiếu Đăng Kí Tham Dự Chương Trình Đấu Trường 100Hàn Hứa Phong rốt cuộc là có yêu Lam Thanh Trà hay chỉ đang vấn vương lại mối tình cũ?Tình yêu mãnh liệt hòa quyện với sự giằng xé, dày vò trong chính cả hai con cuối cùng, họ có tha thứ và ở bên nhau mãi mãi? Nếu yêu thích truyện ngôn tình, bạn đừng bỏ lỡ Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu hay Anh Ấy Rất lời HủyEmail của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *Bình luận Tên * Email * Trang web Truyện Chữ Truyện Dị Giới Truyện Đô Thị Truyện Huyền Huyễn Truyện Khoa Huyễn Truyện Kiếm Hiệp Truyện Lịch Sử Truyện Ngôn Tình Truyện Quân Sự Truyện Tiên Hiệp Truyện Tiểu Thuyết Truyện Trinh Thám Truyện Ma Truyện Teen Truyện Võng Du Truyện Xuyên Không Truyện Ngắn Truyện Cười Truyện Tranh Hành Động Truyện Tranh Người Lớn Truyện Tranh Phiêu Lưu Truyện Tranh Anime Truyện Tranh Chuyển Sinh Truyện Tranh Cổ Đại Truyện Tranh Comedy Truyện Tranh Comic Truyện Tranh Cooking Truyện Tranh Doujinshi Truyện Tranh Drama Truyện Tranh Đam Mỹ Truyện Tranh Ecchi Truyện Tranh Fantasy Truyện Tranh Gender Bender Truyện Tranh Harem Truyện Tranh Historical Truyện Tranh Horror Truyện Tranh Josei Truyện Tranh Live Action Truyện Tranh Manga Truyện Tranh Manhua Truyện Tranh Manhwa Truyện Tranh Martial Arts Truyện Tranh Mature Truyện Tranh Mecha Truyện Tranh Mystery Truyện Tranh Ngôn Tình Truyện Tranh One Shot Truyện Tranh Psychological Truyện Tranh Romance Truyện Tranh School Life Truyện Tranh Sci-fi Truyện Tranh Seinen Truyện Tranh Shoujo Truyện Tranh Shoujo Ai Truyện Tranh Shounen Truyện Tranh Shounen Ai Truyện Tranh Slice Of Life Truyện Tranh Smut Truyện Tranh Soft Yaoi Truyện Tranh Soft Yuri Truyện Tranh Sports Truyện Tranh Supernatural Truyện Tranh Thiếu Nhi Truyện Tranh Tragedy Truyện Tranh Trinh Thám Truyện Tranh Màu Truyện Tranh Scan Truyện Tranh Webtoon Truyện Tranh Xuyên là Website đọc truyện online miễn phí chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều thể loại truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được chọn lọc và đăng tải một cách kĩ lưỡng, chất lượng với giao diện thân thiện đẹp mắt. Hy vọng đây sẽ là người bạn mới đồng hành cùng bạn qua những phút giây đầy cảm xúc. Nhớ mời thêm bạn bè cùng đọc để ủng hộ ngày càng phát triển bạn nhé!Kho Truyện FreePhone 0968685150Address 176 Đường Cao Lỗ, phường 4, Quận 8, Hồ Chí MinhSitemap ảnh gái xinh “Chú Vu, cháu ra đằng kia ngồi nghỉ một lát.”“Vâng tiểu thư, tôi sẽ ở đây đợi người.”Thanh Trà dậy sớm để chạy bộ quanh công viên, bây giờ đã thấm mệt, cô ngồi xuống ghế đá nghỉ ngơi một nay chính là giỗ cha Hàn Hứa Phong. Mới từ sáng sớm, hắn đã đích thân đưa Hàn phu nhân đi chuẩn bị những thứ cần thiết để cúng giỗ.“Meo..meo..”Thanh Trà khẽ giật mình, cô thấy nhột nhột ở dưới cổ chân liền cúi xuống nhìn.“Ôi, dễ thương quá.”Không biết từ đâu chui ra một con mèo ba tư với bộ lông dài trắng muốt và cặp mắt xanh biếc. Nó mặc một cái áo màu đỏ cùng một chiếc chuông nhỏ trên cổ trông vô cùng quý phái.“Chắc là em bị lạc chủ đúng không?” Thanh Trà bế con mèo lên, nó có vẻ dễ dãi và rất quấn khẽ vút ve bộ lông của nó, khuôn mặt thích thú vô cùng. Hẳn là nó phải được chủ nhân chăm sóc kĩ lắm mới được như thế này.“Cô gái, con mèo đó là của tôi.”Một nam nhân đeo cặp mắt kính đen tiến lại chỗ cô, dáng vẻ vô cùng khẩn trương.“Thật ngại quá, tôi thấy nó dễ thương nên mới nựng một chút thôi.”“À, cô đừng hiểu nhầm. Ban nãy tôi không cẩn thận để nó đi lạc, cảm ơn cô đã giữ nó lại.”Thanh Trà khẽ gật đầu, ban nãy cô còn tưởng hắn nghĩ cô là kẻ ăn trộm mèo nữa.“Bảo Bảo, mau qua đây.” Hắn ta đưa tay vẫy vẫy con mèo, nó liền chạy sang đó.“Tên nó là Bảo Bảo à, trông nó đáng yêu quá.”“Đúng vậy, con mèo này chính là bảo bối của ông chủ tôi. Bình thường nó ít khi tiếp xúc với người lạ lắm nhưng không hiểu sao lại chịu cho cô bế. Cũng may là có cô, nếu không để lạc mất Bảo Bảo tôi cũng không biết ăn nói sao với ông chủ nữa.”Hắn ta cúi đầu bày tỏ sự cảm kích rồi bế con mèo rời đi, cô cũng trở lại xe của quản gia Vu để trở về Hàn cách chổ đó không xa, một người đàn ông đã chứng kiến hết mọi chuyện.“Cậu chủ, Bảo Bảo về rồi, thật may là có cô gái kia.”“Ừ.” Người đàn ông kia đón Bảo Bảo từ tay tên vệ sĩ, khẽ vút ve bộ lông của nó, trên khuôn mặt còn nở một nụ cười ma mị.“Duyên thật.”Hắn liền rút điện thoại ra gọi cho một người khác.“Hạ Thư Yến, tôi gặp được cô gái kia rồi.”…Thanh Trà trở về Hàn gia liền giúp Hàn phu nhân chuẩn bị bàn cúng, trên dưới Hàn gia cũng tất bật chuẩn bị để tất cả được chu toàn, mọi thứ xong xuôi thì cũng gần người trên dưới Hàn gia đều ăn mặc trang nghiêm, theo sau Hàn phu nhân cùng hắn và cô đốt nén nhang dâng lên vị cố lão người thân tín với Hàn lão gia khi còn sống cũng đến, họ đều là những người có tiếng tăm trên thương sĩ Kim kể từ chuyện xảy ra hai năm trước, ông chỉ có thể gửi hoa và trái cây đến, tuyệt nhiên không có mặt mũi để xuất nghi thức và thủ tục xong xuôi thì cũng xế chiều, tiễn khách trở về, ai nấy trong Hàn gia cũng thấm mệt.“Người thấy mệt thì trở về phòng nghỉ đi.”Hàn phu nhân rót một tách trà để uống, tiện tay rót luôn cho Thanh Trà.“Con uống đi, là trà tâm sen.”Cô nhấm nháp từng ngụm trà, đúng là nó có thể giúp giảm chút căng thẳng.“Lúc nãy ở đây chắc là đông vui lắm nhỉ?”Trước cửa chính Hàn gia có một người thanh niên ung dung đi vào, Thanh Trà cũng đang ngồi cũng bị làm cho bất ngờ, cô quay lại đằng sau trà trên tay Hàn phu nhân rơi xuống đất, bể toang, cũng may là nước trà không quá nóng. Sắc mặt bà trở nên khó coi vô cùng, bà định nói gì đó nhưng không rặn ra thành tiếng được. Bà Năm đứng gần đấy cũng há hốc mồm, như là không thể tin vào mắt mình nữa.“Mẹ, có chuyện gì thế?”Hàn Hứa Phong đi từ trên cầu thang xuống liền nghe thấy âm thanh của chiếc tách vỡ.“Hàn Hứa Phong, lâu rồi không gặp.”“Mày….”Đôi tay Hàn Hứa Phong xiết chặt thành nắm đấm, đôi mắt trở nên đục ngầu đáng sợ. Thanh Trà có thể nhìn rõ những đường gân hằn rõ trên gương mặt hắn, cô cũng chưa bao giờ thấy hắn tức giận như cuộc tên kia có lai lịch như thế nào?“Sao vậy? Nhìn thấy em trai của mình có nhất thiết phải bày ra cái bộ mặt hung hãn thế không?”Em trai ư?’ Nếu nói thế không lẽ đây chính là Hàn Thẩm Quân?Hắn ta đột nhiên nhìn chằm chằm cô đầy đầy soi mói, Thanh Trà vô thức lùi về phía sau, cô nép sau lưng Hàn Hứa Phong. Lí trí cô mách bảo rằng người kia xuất hiện ở đây nhất định không có chuyện gì tốt vậy, người kia chính là Hàn Thẩm Quân, em trai hắn. Nếu nói Hàn Hứa Phong giỏi châm trọc người khác, thì Hàn Thẩm Quân còn biết cách làm người khác phải điên tiết lên gấp trăm lần.“Cô là Thanh Trà à? Chị em sinh đôi nhỉ, chẳng trách giống Mễ Ly đến vậy.”“Làm sao hắn lại biết mọi chuyện rõ ràng đến thế chứ, chuyện này không phải có rất ít người biết sao?” Thanh Trà thầm nghĩ, tự nhiên cô có một cảm giác bất an.“Cút.” Hàn Hứa Phong gằn lên, sức chịu đựng của hắn đã sắp đạt đến giới hạn.“Hôm nay không phải giỗ ông ta sao? Tôi chỉ là muốn về để thắp một nén nhang thôi mà. Làm như vậy mới là một đứa con có hiếu, phải không mẹ kính yêu của con?”Tay Hàn phu nhân run run, từ nãy đến giờ bà vẫn chưa nói được câu nào, chỉ đứng chôn chân ở một chỗ.“Con về đây làm gì? Con nghĩ ở đây sẽ có người chào đón con sao?” Giọng bà run run, khó khăn lắm mới nói tròn trĩnh được cả Thẩm Quân cười khẩy, khuôn mặt vênh lên lộ vẻ bất cần.“Cũng không biết ai mới là con ruột của bà.”“Tao bảo mày cút khỏi đây, bị điếc à.” Hàn Hứa Phong cầm bình trà trên bàn, không hề kiêng dè mà ném thẳng về phía Hàn Thẩm ta nhanh chân lùi về phía sau, cũng xem như tránh được cú ném của Hàn Hứa Phong. Bình trà rơi xuống đất bể toang, âm thanh của những mảnh xứ vỡ vụn nghe rất chối tai. Mọi người đều bị một phen giật mình.“Con mau đi đi, đừng để Hứa Phong nổi giận.”“A, rốt cuộc bao năm trôi qua thì bà cũng chỉ quan tâm đến cảm xúc của hắn ta. Hàn phu nhân của Hàn gia, bà đã bao giờ lo cho đứa con ruột này bằng hắn chưa? Hắn đánh tôi phế một tay, món nợ này tôi nhất định sẽ trả.”“Nếu không phải vì mẹ cầu xin thì đừng nói là cánh tay kia, đến mạng của mày cũng không còn đâu.”“Nếu vậy tôi phải cảm ơn bà ấy à.”“Mau cút đi, cút khỏi đây cho ta.” Hàn phu nhân tức giận bừng bừng, huyết áp lên cao, bà ngã phịch ra ghế.“Phu nhân bớt giận.” Bà Năm vội đỡ lấy bà.“Mẹ, người có sao không?” Hàn Hứa Phong và Thanh Trà cũng vội chạy đến.“Tức giận như thế làm gì? Bảo trọng sức khỏe, sau này chúng ta sẽ còn gặp lại.”Hàn Thẩm Quân quay người bỏ đi mất. Mọi người đợi khi Hàn phu nhân bình tĩnh lại rồi đỡ bà vào trong phòng nghỉ ngơi. Lam Thanh Trà bị chính người cha của mình bán lấy tiền trả nợ. Cuộc sống của cô bắt đầu bước vào những ngày u tối khi rơi vào tay hắn- Hàn Hứa Phong. Hắn vì thấy cô có gương mặt giống hệt Mễ Ly - cô gái mà hắn từng yêu thương hết mực nhưng lại phản bội hắn nên mới đem cô về. Hàn Hứa Phong rốt cuộc là có yêu Lam Thanh Trà hay chỉ đang vấn vương lại mối tình cũ? Tình yêu mãnh liệt hòa quyện với sự giằng xé, dày vò trong chính cả hai con người. Liệu cuối cùng, họ có tha thứ và ở bên nhau mãi mãi? Những bí mật và các mối quan hệ phức tạp khác xoay quanh hai người dần được hé lộ trong truyện, các bạn cùng xem để thỏa trí tò mò nhé!Truyện này do Bé Con Say Xỉn cho phép NovelToon đăng tải, nội dung chỉ là quan điểm của bản thân tác giả, không thể hiện lập trường của NovelToon  

hàn thiếu tha cho tôi đi